Atlántida

Tháng Ba 30, 2009

Không buồn

Filed under: Uncategorized — dathaophuong @ 6:08 sáng

Hà Nội, mùa xuân cuối cùng

dạ thảo phương

Hai tháng trước, uống cà phê trên sân thượng phố cổ

Thấy cành bàng khẳng khiu như khuỷu tay thiếu phụ triền miên mất ngủ

Giờ bàng đã rập rờn lá

Mướt mát như lũ con gái mới lớn

***


Mùa xuân năm ngoái

Nhà đối diện dựng tạm chiếc gương ngoài ban công

Giờ vẫn chẳng buồn treo lên

Khung gỗ bạc sơn

Bình thản giữa đám đồ đạc cũ

Mắt gương mưa mờ bụi mưa lại rửa trong, nhìn cây bàng qua mấy lần đổi màu lá, nhìn những đám mây không CV

***


Lại một mùa xuân, từng xa tới mức không nghĩ đến, giờ sắp qua

***


Tôi sẽ rời bỏ thành phố này trước mùa hè

Chị hàng hoa sen quê Hà Bắc sẽ thôi đạp xe chậm lại khi qua cổng sắt xanh ngôi nhà số 6

***


Hoa sen

Bạn đã ủ mình trong bùn tối, qua suốt mùa giá rét để đến với tôi bằng sắc hồng rỡ ràng mà u ẩn

Bạn đã nhìn tôi như gương để vỗ về nỗi cô độc

Bạn đã đối với tôi gần gụi hơn cả người tình say đắm nhất

Giờ sẽ nở đến tan vỡ ở một ngôi nhà khác

Anh cũng sẽ vùi mặt vào bầu ngực khác, tìm kiếm một mùi hương phập phồng khác cho nỗi sợ hãi thời gian của mình

Lòng ta biết thế, mà không buồn sao

Lòng ta biết thế, mà sao không buồn

***


Không buồn

Thành phố nơi mình sinh ra, ở hơn nửa đời người vẫn không có ngôi nhà nào là của mình

Thành phố triệu triệu người, không một ai sẽ nhớ

Người buồn nhất, chắc là bà lão bán trà chanh ở vỉa hè ngã tư Nhà Thờ

(Bà lão luôn cười rất tươi rồi lén cho vào trà rõ lắm đá

Tôi ngồi lắc cốc ngắm đá tan, chờ anh nhắn tin P dang o dau)

***


Không buồn

Tôi biết, và mong bạn bè quên mình thật nhanh

***


Không buồn

Tôi biết, và mong mẹ sẽ quen thật nhanh

Đứa con nào cũng yêu mẹ, và cũng thành phụ bạc

***

Sống

Thì phụ bạc

***


Không buồn

Không buồn

Không hề buồn

Lòng chỉ như tấm gương cũ bị bỏ quên góc ban công

Thật im, trong khung gỗ bạc sơn

15.3.2009

40 bình luận »

  1. o cai cmt cua minh mat dau rui? ma cong nhan tho cang buon cang hay, the moi chet chu li 😛

    Bình luận bởi Hana — Tháng Ba 30, 2009 @ 8:24 sáng | Trả lời

  2. Bắt đền chị đấy!

    Bình luận bởi Marcuscello — Tháng Ba 31, 2009 @ 1:05 sáng | Trả lời

  3. Thơ của chị Phương lúc nào cũng nức nở, dù là sự nức nở ấy đã được khoác lên nó bằng cái vẻ nữ tính và đàn bà tính hết sức bình thản.

    Bình luận bởi Cheeky Tricky Chic — Tháng Ba 31, 2009 @ 1:30 sáng | Trả lời

  4. Rồi một lần kia khăn gói đi xa
    Tưởng rằng được quên thương nhớ nơi quê nhà
    Lòng thật bình yên mà sao buồn thế
    Giật mình nhìn tôi ngồi khóc bao giờ

    Bình luận bởi Linh — Tháng Ba 31, 2009 @ 1:46 sáng | Trả lời

  5. Thơ cũng như gương vậy

    Bình luận bởi ngolan — Tháng Ba 31, 2009 @ 4:29 sáng | Trả lời

  6. Không buồn, không buồn, không hề buồn. Nhưng đọc những dòng chữ ấm áp này của các bạn thì lại muốn khóc.

    Bình luận bởi myselfvn — Tháng Ba 31, 2009 @ 6:30 sáng | Trả lời

  7. Anh đã đọc !
    Và chớm khóc.

    Bình luận bởi htt — Tháng Ba 31, 2009 @ 8:20 sáng | Trả lời

  8. Chị myself ơi, “những đám mây không CV” là mây gì?
    Chị đi, là 360 cũng tan luôn, giờ chẳng biết tìm đâu và đọc gì.
    Em chúc chị luôn mạnh khỏe!

    Bình luận bởi Nguoilavuaden — Tháng Ba 31, 2009 @ 8:26 sáng | Trả lời

  9. Không buồn, không buồn, mà sao buồn thế…

    Bình luận bởi Lilia — Tháng Ba 31, 2009 @ 8:31 sáng | Trả lời

  10. Lần lữa mãi cuối cùng em cũng đi
    Em đi đâu thì đi
    đi cho khuất mắt đời
    (mà đời có phụ em đâu?)

    chọn lựa nào cũng phụ bạc
    chọn một người đã là phụ nhiều người
    nên có kẻ chọn nhiều người để chỉ phụ một người
    có khác gì đâu cùng là phụ nhau cả
    thôi em đi đi
    đi nhanh rồi về
    không có ai đợi cũng về

    về
    về nhé
    chỉ là về thôi.

    UFO-31/03/2009

    Bình luận bởi Daydreamer — Tháng Ba 31, 2009 @ 8:45 sáng | Trả lời

  11. Nhưng em biết chị đã buồn, rất buồn…

    Bình luận bởi BlueMoon — Tháng Ba 31, 2009 @ 8:54 sáng | Trả lời

  12. Không buồn
    Không buồn ở Hà Nội
    Không buồn ở Sài Gòn
    Không buồn ở Paris
    Không buồn ở Tokyo
    Không buồn ở Venice…

    Bình luận bởi Vivietta/ lone pixel in the bitmap — Tháng Ba 31, 2009 @ 8:56 sáng | Trả lời

  13. Đọc bài thơ “Không buồn” mà sao buồn quá thể? Khóc vì cái câu: Đứa con nào cũng yêu mẹ, và cũng thành phụ bạc. Tạm biệt người, mong có ngày sẽ đọc được “Không vui” mà cười hớn hở!

    Bình luận bởi nguoihaiphongso1 — Tháng Ba 31, 2009 @ 9:05 sáng | Trả lời

  14. Cho dù cách xa

    (nguyễn huy thiệp)

    Bình luận bởi today20 — Tháng Ba 31, 2009 @ 9:06 sáng | Trả lời

  15. đi có lâu không mà pịn jịn thế ?

    Bình luận bởi Cửu vạn — Tháng Ba 31, 2009 @ 10:38 sáng | Trả lời

  16. Nỗi buồn làm ta lớn
    Nơi xa làm ta mạnh
    Buồn xa ta đón nhận
    Vui gần ta vững mong

    “Người cùng cảnh ngộ” (xa nhà những 10.000 km cơ!!!)

    Bình luận bởi Laureline — Tháng Ba 31, 2009 @ 11:01 sáng | Trả lời

  17. Ðưa người ta không đưa qua sông
    Sao có tiếng sóng ở trong lòng ?
    Bóng chiều không thắm không vàng vọt
    Sao đầy hoàng hôn trong mắt trong ?

    Ðưa người ta chỉ đưa người ấy
    Một giã gia đình, một dửng dưng.
    Ly khách ! Ly khách ! Con đường nhỏ
    Chí lớn không về, bàn tay không
    Thì không bao giờ nói trở lại
    Ba năm mẹ già cũng đừng mong.

    Ta biết người buồn chiều hôm trước
    Bây giờ mùa hạ, sen nở nốt
    Một chị, hai chị đều như sen
    Khuyên nốt em trai giòng lệ sót

    Ta biết người buồn sáng hôm nay
    Trời chưa là thu tươi lắm thay
    Em nhỏ ngây thơ đôi mắt biếc
    Gói tròn thương tiếc chiếc khăn tay …

    Người đi ? Ừ nhỉ, người đi thật
    Mẹ thà coi như chiếc lá bay
    Chị thà coi như là hạt bụi
    Em thà coi như hơi rượu cay.
    Mình không biết làm thơ nên copy bài này làm quà tặng P. Chúng ta không phải bạn bè nên không mong có ngày gặp mặt, chỉ hy vọng luôn biết được tin tức của P. qua trang blog này. Thượng lộ bình an.

    Bình luận bởi sleeplessness — Tháng Ba 31, 2009 @ 11:51 sáng | Trả lời

  18. Chị Phương đi đâu?

    Bình luận bởi Firstlady — Tháng Ba 31, 2009 @ 12:17 chiều | Trả lời

  19. Chia tay với bụi bặm và nhếch nhác à bà chị ?

    Bình luận bởi FANGXETRANG — Tháng Tư 1, 2009 @ 9:18 sáng | Trả lời

  20. CV là viết tắt của “Curriculum vitae”, thực ra là tiếng Latin 🙂

    Bình luận bởi Lilia — Tháng Tư 1, 2009 @ 12:42 chiều | Trả lời

  21. 🙂

    Bình luận bởi Minh Thi — Tháng Tư 2, 2009 @ 8:47 sáng | Trả lời

  22. 🙂 Có một lần tình cờ ngồi trà đá với chị ở vỉa hè Nhà Thờ

    Chắc đó là lần duy nhất. Hà Nội xa.

    Đi nơi khác, rồi sẽ yêu thêm miền đất khác. Nhưng thành phố này là nẻo về thân yêu nhất của chị, hén.

    Bình luận bởi con đường nhỏ chạy giữa cánh đồng hoa — Tháng Tư 2, 2009 @ 10:54 sáng | Trả lời

  23. Nàng! Nhớ ơi là nhớ!

    Bình luận bởi TÕM — Tháng Tư 3, 2009 @ 1:20 sáng | Trả lời

  24. q………..u……………ê…………n rồi mặc định là

    q………..u……………ê…………n

    Bình luận bởi daicavit — Tháng Tư 4, 2009 @ 1:34 sáng | Trả lời

  25. em thấy nó buồn mà. 😐 chị lại co net rồi, em về sẽ không có giọng chị Phương giữa hà nội àh. hà nội sẽ nhớ chị …

    Bình luận bởi viet anh — Tháng Tư 4, 2009 @ 5:13 sáng | Trả lời

  26. Em không comment gì nhé, cho chị khỏi buồn 😀

    Bình luận bởi Trang — Tháng Tư 4, 2009 @ 12:38 chiều | Trả lời

  27. Ồi nhưng mà không nhịn được, lại phải nhắc lại cái câu chị nói với em trước khi đi:

    “Trông ra ngọn cỏ lá cây
    Thấy hây hây gió thì hay … chị về”

    😀

    Bình luận bởi Trang — Tháng Tư 4, 2009 @ 12:41 chiều | Trả lời

  28. Nho ban.

    Bình luận bởi a_cup_of_tea — Tháng Tư 4, 2009 @ 12:49 chiều | Trả lời

  29. Cậu cố gắng lên nhé !

    Bình luận bởi HuyHieu — Tháng Tư 6, 2009 @ 10:37 sáng | Trả lời

  30. “Không buồn”, nhưng đọc vẫn thấy lòng buồn như chấu cắn…

    Bình luận bởi Nikonian — Tháng Tư 7, 2009 @ 6:27 sáng | Trả lời

  31. Không biết có buồn hay không, chỉ thấy thơ không vần hóa cũng đọc được, hihi

    Bình luận bởi LêTê — Tháng Tư 11, 2009 @ 12:39 chiều | Trả lời

  32. Chị đi rồi lại về mà… Đúng k chị nhỉ… Chị đi mạnh khỏe và tự tìm thấy niềm vui cuộc sống ở một nơi nào đó nhé…
    PS. Lâu rồi k thấy chị update blog, em cứ tưởng chị đi JP rồi…

    Bình luận bởi Thu Huyen — Tháng Tư 21, 2009 @ 3:25 sáng | Trả lời

  33. Em đi xa, em đi xa
    Nhớ thương hóa lạ thờ ơ hóa gần

    Lâu lâu vào cái blog này, đọc lại bài thơ và những comment này, lòng buồn rũ rượi, thơ ơi là thơ, người ơi là người,

    Bình luận bởi Chu Thị — Tháng Tư 25, 2009 @ 9:30 sáng | Trả lời

  34. người đi. ừ nhỉ. người đi thực
    ngõ trúc ta về lạnh mấy mươi

    Bình luận bởi langdu — Tháng Tư 26, 2009 @ 5:25 sáng | Trả lời

  35. Blogspot di 🙂

    Bình luận bởi HY — Tháng Tư 30, 2009 @ 7:51 sáng | Trả lời

  36. Ở đây mốc meo rồi!

    Bình luận bởi Linh — Tháng Năm 5, 2009 @ 7:42 chiều | Trả lời

  37. tình cờ tìm được nhà mới, chúc bạn gái luôn tươi trẻ, buồn cũng được mà không buồn càng tốt

    Bình luận bởi Chu Thị — Tháng Năm 6, 2009 @ 11:52 sáng | Trả lời

  38. ối, nhà khác của em đây à P?
    Thế giới thì phẳng nhưng Trái đất lại tròn em nhỉ?

    Bình luận bởi ufo — Tháng Bảy 27, 2009 @ 11:53 sáng | Trả lời

  39. What’s up it’s me, I am also visiting this website daily, this web site is genuinely
    pleasant and the people are really sharing nice thoughts.

    Bình luận bởi Qua Tang Online — Tháng Mười 17, 2014 @ 10:41 chiều | Trả lời

  40. tôi tình cờ vào đây và đọc được những bài chia sẻ rất hay. Nhưng tại sao người chủ lại dừng lại vậy

    Bình luận bởi Tung dz — Tháng Mười Một 11, 2022 @ 1:33 sáng | Trả lời


RSS feed for comments on this post. TrackBack URI

Bình luận về bài viết này

Blog tại WordPress.com.